a
Trường THCS Bình Khánh
a
Hôm nay đến với hội thi kể chuyện sách Hè năm 2012, em xin được giới thiệu cuốn sách mà em tâm đắc

Hôm nay đến với hội thi kể chuyện sách Hè năm 2012, em xin được giới thiệu cuốn sách mà em tâm đắc

  • 04/10/2013

Khoảnh Lặng Của Trái Tim

Mỗi ngày trôi qua ,đối với em là niềm vui bất tận.Bởi vì em được sống trong muôn vàn tình yêu thương của gia đình,thầy cô và bạn bè.Chính những sự quan tâm vô bờ bến ấy là niềm tin thúc đẩy em phải cố gắng học tập thật tốt.Như câu nói của Lê-nin: “ học,học nữa,học mãi’’.

Em đã cố gắng không ngừng để trau dồi bản thân mình được hoàn thiện hơn.Và người bạn luôn đồng hành với em trong suốt chặn đường tri thức đó là những quyển sách.Không những em mà tất cả mọi người trong chúng ta ai cũng đều rất thích đọc sách.

Sách mang lại cho chúng ta một kho tàng kiến thức vô tận và mở cửa tâm hồn cho mỗi chúng ta.Đọc sách giúp kết nối những trái tim yêu thương lại với nhau.Giúp chúng ta hiểu rằng cuộc sống này đáng quý biết bao.Và có một niềm vui lớn là có một đơn vị tài trợ cho trường mở ra thư viện thông minh.

Em cảm thấy rất vui và hạnh phúc.Bởi vì cánh cửa thư viện thông minh sẽ mở ra cho chúng em ánh sáng của tri thức.Những kiến thức mà thầy cô truyền đạt cho chúng em là vô cùng quý báu và những quyển sách của thư viện sẽ giúp em tiến gần hơn với ước mơ của mình.

Vào những lúc rảnh em thường cùng các bạn đến thư viện để đọc sách.Và quyển sách: “Gọi tên yêu thương’’ đã làmcho tim em tràn dâng cảm xúc.Trong quyển sách này là những câu chuyện cảm động đã tạo nên một chuỗi dài đầy nước mắt.Mỗi câu chuyện là một bức tranh của nhiều mảnh vỡ cuộc đời ghép lại.

Trái tim của mọi người trong quyển sách này đã xoa dịu đi vết thương của những con người bất hạnh.Và em hiểu rằng chính lòng nhân ái là ngọn lửa đã sưởi ấm con tim của họ.Em đã thực sự cảm động trước những nghĩa cử cao đẹp của mọi người.

Dù ở cái tuổi gần đất xa trời mà người mẹ liệt sĩ chín mươi bốn tuồi với cái lưng còng đã nuôi nấng các em nhỏ mồ côi bằng tình yêu thương như trời như biển.Bom đạn của chiến tranh đã qua đi nhưng nỗi đau vẫn còn đó,bà làm sao có thể bỏ mặt các em nhỏ thiếu tình thương của ba,mẹ phải sống trong cảnh khó khăn,cực khổ.

Em đã chợt nghĩ đến bà và mẹ,nghĩ đến tình thương đã dành cho em suốt bao năm qua.

Em sẽ mãi mãi khắc ghi những tình cảm ấy vào trái tim nhỏ bé này.Và em đã rất khâm phục bà đã hết lòng tận tuỵ ,chăm lo cho các bé nhỏ.

Hay các chị trong câu chuyện đã dành hết cả tuổi đời thanh xuân của mình để chăm sóc cho các em bị khuyết tật,thiểu năng,chất độc màu da cam….Dù thiếu thốn trăm bề nhưng các chị vẫn lo cho các em từng miếng ăn ,giấc ngủ,dạy cho các em học từng con chữ.Các chị nghĩ rằng trong nghịch cảnh éo le của cuộc đời chỉ có con chữ mới có thể đưa các em đến chân trời phía trước.Và quan trọng hơn chị đã cho các em biết rằng mình không hề vô ích trong cuộc đời này

Bởi vì các em chính là những hạt giống của đất nước mai sau sẽ giúp ích cho đời.Sự bao dung,nhân từ của các chị không có ngôn từ nào để tả xiết.Ở các chị luôn có một sức mạnh vô hình và niềm tin hy vọng đối với các em đang mắc bệnh nặng.Càng đọc đôi mắt của em càng hoe hoe đỏ.Em không thể nào cầm được nước mắt trước những mảnh đời đầy bất hạnh.Em học được ở các chị rất nhiều về tình yêu thương.Và em còn cảm phục trước tình cảm đồng đội đầy mãnh liệt.Một người suốt hai mươi sáu năm dài đã lặn lội đến những nơi đã xảy ra bom đạn chiến tranh để tìm thi hài của đồng đội.Những người đã hi sinh cao cả vì nhiệm vụ bảo vệ bầu trời hoà bình cho dân tộc,cho đất nước

.Họ là những con người có lòng nồng nàn yêu nước và nhiệt huyết tuổi trẻ.Dù những người lính ấy đã nằm xuống nhưng tim họ vẫn còn ấm áp bởi tình cảm bạn bè ấy quá cao thượng.Em thầm nghĩ rằng mình sẽ cố gắng sống tốt và sẽ vun đắp những ngọt ngào,hạnh phúc cho tình bạn của mình.Và trong em luôn cảm phục những người có ý chí vươn lên trong cuộc sống.Dù họ bị khuyết tật thế nhưng bằng nghị lực họ đã vượt qua rào cản của xã hội và tiếp tục chắp cánh cho những người có hoàn cảnh giống như mình.Em luôn thầm ngưỡng mộ họ bởi vì những con người ấy không bao giờ khuất phục trước những khó khăn của cuộc đời.Và em nhận ra một điều từ những nổ lực cố gắng của những người bị khuyết tật: “chúng ta nên nhìn vào khả năng của họ- đừng nên nhìn vào sự khác biệt’’.

Trên đường đời không có gì không thể vượt qua chỉ cần ở trong ta có niềm tin vững chắc vào ngày mai tươi sáng.Qua quyển sách này em đã được học hỏi rất nhiều điều tốt.Em đã đúc kết cho mình những kinh nghiệm sống thật hữu ích.Và em hiểu rằng hạnh phúc sẽ mỉm cười khi chúng ta quan tâm đến mọi người xung quanh.Đừng nên sống quá khép kín vì khi đó dòng thời gian dần dần trôi qua một cách vô ích.Tại sao chúng ta không thử mở lòng mình một lần để cảm nhận những vị ngọt mà cuộc đời mang đến cho chúng ta.Một quyển sách với những tấm lòng nhân ái đã cho ta biết sẻ chia cuộc sống này.Đôi khi chính những câu chuyện đời thường đã mở ra cho chúng ta cách nghĩ và cách sống mới.

Và em có thông điệp yêu thương muốn sẻ chia với mọi người:khi vui-để biết chia sẻ;khi buồn –để thôi bi quan;khi thành công –để biết nhìn lại;khi thất bại-để biết vươn lên.Cuộc sống này rất nhiều điều mới lạ mà chúng ta cần cùng nhau khám phá thế giới của sách.Em rất cảm ơn thư viện thông minh.Vì nhờ thư viện mà em có thể trải lòng mình cùng sách.Khi đọc xong quyển sách: “Gọi tên yêu thương’’ giúp em có nhiều động lực hơn trong cuộc sống.Chính lòng nhân ái là chiếc chìa khoá mở cửa tâm hồn cho chúng em.

Dù cho trái tim của ai đó đã bị hoá đá nhưng  bằng tình thương ấm áp đó sẽ làm cho trái tim của chúng ta phải thức tỉnh sau cơn mơ dài.Một lần nữa em cảm ơn thư viện vì đã tạo điều kiện cho em và các bạn mở mang kiến thức của mình.Em mong rằng thư viện thông minh sẽ được nhân rộng trên cả thế giới để mọi người có thể cùng nhau đọc sách để trái tim chúng ta có nhũng phút khỏanh lặng cho riêng mình.Và qua những câu chuyện đầy lòng nhân ái là những bài học vô cùng quý báu,là hành trang vững chắc cho em bước vào đời.